Showing posts with label chuyệnphiếm. Show all posts
Showing posts with label chuyệnphiếm. Show all posts

Monday, 11 December 2006

Nhặt sạn trong âm nhạc (December 11, 2006)

CHUYỆN VUI GIỜ MỚI KỂ

Còn nhớ phiên bản đầu tiên của Trò chơi âm nhạc trên truyền hình có tiết mục ‘Nhặt sạn trong âm nhạc » do GS Tô Ngọc Thanh phụ trách.. Đừng hiểu nhặt sạn ở đây là soi mói, bới bèo ra bọ. Đơn giản, đó chỉ là một trò chơi. Nhưng công nhận, cứ nhặt mãi thì lấy đâu ra sạn mà nhặt nữa !Chắc vì lý do đó mà tiết mục này tuy khá vui nhưng tồn tại không được lâu.

Cách đây chừng một năm, trong một buổi tán gẫu với NSND Thanh Hoa và CS Đức Long ở Paris, mọi người cũng thi nhau « nhặt sạn » trong các ca khúc Việt Nam. Những hạn sạn quả thực đem đến cho mọi người những trận cười vỡ bụng, thâu đêm. Nay xin liệt kê lại để quý bác, quý cô, quý anh, quý chị khi đi karaoke hay hội diễn « văn nghê quần chùng » thì để ý một tí nhé :

  1. Mặc cho nhạc sỹ Phan Huỳnh Điểu nỗ lực gìn giữ nguyên tác, NSƯT Măng Thị Hội vẫn nhất định không chịu hát « BUỔI sáng em làm rẫy, thấy bóng cây K’nia » mà tự ý đổi thành « TRỜI sáng, em làm rẫy… » .
  2. Trong bài hát « Tình ca mùa xuân » của nhạc sỹ Trần Hoàn, bản gốc có câu « Nghe đâu từ sâu thẳm, đất CỰA mình sinh sôi ». Về cách dùng từ thì CỰA MÌNH là một từ rất đắt. Tuy thế khi tập bài này, Trọng Tấn không làm sao phát âm được từ CỰA mà không biến dấu nặng thành dấu hỏi. Hoảng quá, Thanh Hoa xin phép Trần Hoàn thay từ CỰA thành từ CỦA để hát cho chắc ăn.
  3. Trong bản gốc của « Con kênh ta đào », nghe nói Phạm Tuyên không đặt dấu luyến ở từ « BUỔI » trong câu « ngay buổi đầu anh đã thấy cả đồng xanh ». Tuy nhiên khi Ngọc Tân xướng câu này lên trong phòng thu Đài TNVN, mọi người bỗng phì cười, còn Ngọc Tân thì ngơ ngác chẳng hiểu sao. Hỏi ra mới biết, khi hát lên thì dấu HỎI trong từ này lại bị thay ngay thành dấu HUYỀN giống hệt trường hợp « Bóng cây K’nia ». Ngay lập tức dấu luyến được thêm vào từ này để đảm bảo an toàn cho Ngọc Tân.
  4. Còn trường hợp này thì nhạy cảm quá vì đây là bài hát ca ngợi Đảng. Khi tập « Màu cờ tôi yêu » của Phạm Tuyên, Lê Dung mới chân ướt chân ráo từ Đoàn văn công tả ngạn về Hà Nội. Giọng hát của cô khi đó cực kỳ bản năng, chứ không phô diễn kỹ thuật nhiều như sau khi cô đi học Liên Xô về. Vừa xướng lên câu đầu tiên, cặp song ca Lê Dung- Thanh Hoa đã làm cho mấy ông trong ban biên tập đỏ hết cả mặt. Chả là câu đó thế này « Hồng như màu của bình minh, đỏ như MÀU MÁU CỦA MÌNH em ơi». Từ CỦA ở đây mà phát âm không chuẩn thì bằng giết nhau còn gì. Cái này có khi còn có thể bị liệt vào tội « khi quân » !!!
  5. Lại có những chi tiết phải chờ đến sự xuất hiện của ngôn ngữ 8x, 9x thì mới trở thành … sạn. Bây giờ các bạn 8x, 9x hay dùng từ « bó tay ». Nghe đâu có cả bài hát tên là « Bó tay » và bài này bị công kích dữ dội lắm. Thực ra cách đây 30 năm nhạc sỹ An Thuyên đã dùng từ này trong bài hát của mình một cách hết sức tự nhiên và bài hát này cũng đã trở thành một bài hát đi cùng năm tháng. Đó là bài « Đêm nghe hát đò đưa nhớ Bác » với câu « …mà trước cuộc đời đành BÓ TAY ». Không ai có thể vượt được NSND Thanh Hoa trong việc thể hiện ca khúc này. Nhưng có lẽ do người phối khí và cũng có thể do tuổi tác mà NSND Thanh Hoa đã không thể vượt được chính cái bóng của mình khi thể hiện lại ca khúc này trong CD Vol.4 « Bác Hồ tình yêu bao la » mới phát hành gần đây. Khi xưa, từ « bó tay » được hát liền với cụm từ « mà trước cuộc đời đành » nên nó không là điểm nhấn. Nhưng nay, nốt nhạc ở từ « đành » được kéo dài ra, tạo thành một khoảng ngân, rồi sau đó bất chợt nhấn vào từ « BÓ TAY ». Nghe đến đây, một cô bạn 8x thốt lên : « Ôi nghe TH hát BÓ TAY kìa ! ». Bó tay !

Chuyện vui giờ mới kể./.

Wednesday, 22 November 2006

Tấm cám (November 23, 2006)

Lật lại "vụ án" Tấm Cám

Theo Luật hình sự ngày nay, Tấm đã phạm tội giết người.

Tóm tắt truyện cổ tích

Tấm và Cám là hai chị em cùng cha, khác mẹ. Cha mẹ của Tấm chết từ hồi Tấm còn bé, Tấm ở với dì ghẻ và Cám. Dì ghẻ rất cay nghiệt, bắt Tấm làm lụng nhiều và đối xử bất công với Tấm. Trong một lần đi chơi hội, do may mắn Tấm được nhà vua để ý và cưới về làm vợ. Mẹ con Cám ngày càng ghen ghét với Tấm và có âm mưu hãm hại Tấm để cướp ngôi hoàng hậu của Tấm.

imgTrong một lần Tấm về giỗ cha, mẹ con Cám đã xúi Tấm trèo lên cây hái cau. Khi Tấm trèo lên đến buồng cau thì bà dì ghẻ dùng rìu chặt gốc cho cau đổ làm Tấm lộn cổ xuống ao chết.

Sau đó bà dì ghẻ lột quần áo của Tấm cho Cám mặc rồi đưa Cám vào cung thế ngôi hoàng hậu của Tấm. Tuy nhiên, thực tế Tấm lại không chết mà tìm cách quay lại hoàng cung. Mẹ con Cám biết chuyện nhiều lần tìm cách ngăn cản nhưng cuối cùng Tấm vẫn gặp được chồng.

Để trừng phạt những gì mẹ con Cám đã gây ra cho mình, Tấm sai thị nữ đào sẵn một hố sâu và đun một nồi nước sôi lớn, lừa cho Cám bước xuống hố, sau đó Tấm sai quân hầu dội nước sôi cho Cám chết. Tấm đem xác Cám bỏ vào hũ mắm gửi về cho bà dì ghẻ ăn. Khi bà dì ghẻ phát hiện xác con mình trong hũ mắm thì bị sốc và chết.

Bình luận

Nếu Truyện Tấm Cám xảy ra vào thời nay, rõ ràng đây là vụ án giết người do Tấm và đồng bọn thực hiện. Do bị đối xử cay nghiệt và bị mẹ con Cám âm mưu hãm hại để cướp ngôi hoàng hậu nên Tấm đã cùng thị nữ và quân hầu đào hố lừa cho Cám bước xuống để dội nước sôi cho Cám chết.

1. Tội danh của Tấm và đồng bọn đối với Tấm

Tấm là kẻ chủ mưu nhưng do mẹ con Cám nhiều lần ức hiếp và giết để cướp ngôi hoàng hậu nên chỉ phải chịu trách nhiệm hình sự về tội giết người trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh theo điều 95 của Bộ luật Hình sự. Sau khi giết Cám, Tấm đem xác Cám bỏ vào hũ mắm gửi về cho bà dì ghẻ ăn nên Tấm phạm thêm tội xâm phạm thi thể theo điều 246 của Bộ luật Hình sự.

Đối với thị nữ và quân hầu: Giữa họ và Cám không có mâu thuẫn gì và họ không biết nội tình gia đình Tấm, Cám mâu thuẫn ra sao. Họ giết người theo sự chỉ đạo của Tấm và đều tích cực thực hiện tội phạm. Như vậy, hành vi của thị nữ và quân hầu phạm tội giết người theo điều 93 của Bộ luật Hình sự.

2. Trách nhiệm hình sự của Tấm và đồng bọn

Trong vụ án, Tấm là người chủ mưu. Đúng ra khi bị mẹ con Cám ức hiếp, Tấm phải tố cáo hành động của họ trước pháp luật (vua) nhưng Tấm lại tự ý hành động. Hậu quả là mẹ con Cám bị chết. Hành vi của Tấm đã xâm phạm đến tính mạng của con người, là chủ thể được pháp luật đăc biệt bảo vệ. Sau khi giết Cám, để cho hả giận, Tấm còn lấy xác của Cám bỏ vào hũ mắm gửi cho bà dì ghẻ ăn, hậu quả làm bà ta cũng bị chết vì sốc.

Ngoài ra, Tấm còn có hai hành vi nguy hiểm là lợi dụng chức vụ, quyền hạn (hoàng hậu) và dùng thủ đoạn tàn ác để phạm tội. Đây là những tình tiết tăng nặng theo khoản 1 điều 48 của Bộ luật Hình sự. Hành vi của Tấm đáng bị lên án và xử lý nghiêm khắc. Tuy nhiên, Tấm có một tình tiết giảm nhẹ đối với tội xâm phạm thi thể là phạm tội trong trường hợp bị kích động mạnh về tinh thần do hành vi trái pháp luật của mẹ con Cám gây ra.

Nếu Tấm phạm tội trong thời điểm hiện nay, tòa sẽ tuyên mức án hai năm tù về tội giết người trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh và ba năm tù về tội xâm phạm thi thể. Tổng cộng hình phạt là năm năm tù đối với Tấm là phù hợp.

Đối với thị nữ và quân hầu, đáng lẽ khi được Tấm sai giết người thì phải khai báo đến cơ quan có thẩm quyền (vua) nhưng họ lại tích cực làm theo sự sai bảo của Tấm, cùng thực hiện tội phạm một cách hết sức man rợ. Hành vi của họ cần bị lên án và xử phạt nghiêm khắc theo khoản 1 điều 93 của Bộ luật Hình sự. Tuy nhiên, xét họ ở mức khởi điểm của khung hình phạt (12 năm tù) mỗi người là phù hợp.

Lời bình: Giá trị giáo dục của truyện này thể hiện sự đấu tranh của cái tốt với cái xấu, khẳng định một chân lý: Cái tốt bao giờ cũng chiến thắng. Tuy nhiên ngày nay, một vụ án nghiêm trọng như thế thì khó có thể bị chìm xuống và hành vì của Tấm dù sao cũng rất đáng lên án, mọi người không nên làm theo. Tác giả bài viết cũng rất muốn thông qua việc phân tích vui về vụ án để tuyên truyền pháp luật một cách dễ hiểu, gần gũi với mọi người nhất.

Theo Phạm Tiến Hiệp
võ lê anh huy - đà nẵng - Hoang_han84@yahoo.com

Tôi không đồng ý với ý kiến của tác giả. có thể tác giả xem đó là vụ án hình sự , tuy nhiên nên nhìn nhận vấn đề này với góc nhìn khác. Nếu tác giả bài này am hiểu luật thì hãy viết về những vấn đề mang tính thời sự hơn, những vấn đề hiện tại đang rất nóng, những phấn tích về những dự luật, những nghị định còn chưa phù hợp với cuộc sống chứ đừng ngồi mà nghĩ những chuyện không đâu, vì đó là câu chuyện dân gian, chuyện cổ tích

Hạnh Văn - 2 H 2 Cao Thắng, Vũng Tàu - dinhvanhanh@yahoo.com

Kính thưa quý tòa (báo). Tôi không có nhiều thời gian để viết dài hơn, chỉ xin gói trong hai câu rằng:

1) Tác giả bài báo dường như quá rãnh rỗi, không có việc làm nên đã "Xử án Tấm".

2) Nếu bạn thích tư duy, xử án các nhân vật cổ tích thì chỉ nên đàm luận trong các cuộc... nhậu, không nên đưa lên mặt báo. Vì như thế mọi nổ lực của các thầy cô giáo dạy văn phút chốc thành "bèo".

Hiện nay chuyện Tấm Cám vẫn được dạy trong các trường phổ thông mà một trong những những mục tiêu giáo dục của chuyện cổ tích này là đạo đức và lòng nhân hậu.

Lê Hùng - - khakha1232001@yahoo.com

Rất hợp lý, đề nghị cần xem xét lại vấn đề truyện Tấm Cám cho trẻ em đọc. Kết thúc câu chuyện mang tính chất phạm tội rõ rệt và hành động rất tàn độc. Không nên để trẻ em đọc những câu chuyện loại như vậy. Nếu như chúng học tập cách hành động như của Tấm thì sẽ vô cùng nguy hiểm.

Tien Dung - Bac Kan - tiendung_bk06@yahoo.com.vn

Tôi thấy bài báo phản ánh rất đúng về cách xử án Tấm theo Pháp luật hiện nay Trả thù theo cách của Tấm làm là không thể chấp nhận được. Câu chuyện Tấm Cám có kết cục rất xấu, (dã man) không nên để lưu truyền câu chuyện này trong môi trường giáo dục học sinh.

Ha - - hahoavth@yahoo.com

Đọc đoạn viết của Hạ Văn tôi thật sự thấy buồn cho giáo dục của nước ta . Vì bạn chính là 1 ví dụ điển hình co việc thụ động nhận thức, chỉ biết rập khuôn theo những gì sách vở dạy. không có những phân tích và chính kiến của bản thân. Chẳng nhẽ bạn không đủ óc phán xét để thấy hành động trả thù của Tấm là đi ngược lại đạo lý không chỉ người Việt mà của tất cả những con nguời luơng thiện trên thế giới hay sao. Một người nhân hậu không thể và không bao giờ có thể hành động độc ác và dã man đến như vậy, bạn ạ. Bạn lại còn gọi đó là bài học đạo đức ư???

nguyenphihung - - domuoi2006@yahoo.com

Tôi thấy bây giờ hình như thời gian rảnh rỗi nhiều quá hay sao đấy, một câu chuyện cổ tích từ thời xửa thời xưa mà bây giờ mang ra phân tích rồi xét tội, vậy cũng còn rất nhiều chuyện liên quan tới cái thiện cái ác tác giả có đủ thời gian mà mang ra xét xử tiếp nữa ko? Làm ơn đi, giành thời gian ra mà lạm khác cho nó có ích đi.