Sunday 5 October 2008

Mẫm t... (October 06, 2008)



Buổi chiều jogging ở vườn Lục Xâm Bảo bỗng thấy mùa thua đã nhuốm vàng một góc Ba Lê. Nhưng mùa thu Paris năm nay lạnh quá. Nhiệt độ mấy ngày vừa qua có lúc đã xuống tới 6 độ trong khi các hệ thống sưởi trung tâm ở hầu hết các cư xá đều chưa tới lịch hoạt động trở lại. Trong nhà, ai nấy đều co ro, xuýt xoa, trách sao mùa thu mà lạnh giá. Bên ngoài, lá vàng xao xác rơi giữa những cơn gió lạnh thổi rất mạnh làm cho mùa thu trở nên gấp gáp, vội vàng. Một thứ đoản thu. Một thứ thu chỉ có thể gợi nhớ một khúc hát đẹp nhưng buồn, hát rằng « tình ta vừa chạm thu đã thấy mùa đông sang» (Dương cầm thu không em, An Thuyên, tiếng hát Lê Anh Dũng).

Trở về nhà, chiếc máy tính bật sẵn chương trình VOV3 đang phát sóng chương trình ca nhạc của anh bạn Trang Công Tiến. Tiến đang say sưa đọc lời yêu cầu của một thính giả nữ muốn được nghe Mỹ Tâm hát lại Giấc mơ mùa thu của Võ Thiện Thanh. Câu chuyện viết trong thư yêu cầu của bạn thính giả nọ nghe cảm động đến nao lòng. Tiến đã thật khéo khi chọn đoạn nhạc dạo piano đậm chất ballad trong bài hát mà hình như ta đã gặp trong một khúc nhạc cổ điển nào đó làm nhạc nền cho lời bình của anh, tạo nên một hiệu quả cảm xúc tối đa. Rồi giọng hát Mỹ Tâm cất lên. Oh la la, Mỹ Tâm hát bài này tuyệt vời quá, sang trọng quá. Chỉ riêng đoạn Tâm vuốt giọng hơi thiên về giả thanh « dù biết ngày mai..., người đi, người đi không về » cũng đã đủ để mê hoặc, để ám ảnh. Dù không hiểu biết nhiều về nhạc trẻ của các bạn 8x, 9x, nhưng anh chợt nghĩ, nếu không bị cuốn vào cái phù phiếm của thị trường nhạc trẻ quá huyên náo và láo nháo hiện nay thì Mỹ Tâm chắc còn làm nên nhiều chuyện. Tâm có cả thanh lẫn sắc.

9 comments:

  1. Hôm nọ em vào một công viên nhỏ ở George Brassen cũng tự dưng ngẩn ngơ vì phát hiện ra một góc công viên vàng rực, vàng tới nhức nhối... Thu về từ lâu rồi mà chả để ý.
    Nhưng hôm nay lạnh thế, mưa thế, gió thế, mà anh vẫn jogging à? :)
    Chia sẻ với anh về nhạc Mỹ Tâm. Thực ra trước giờ em vẫn nghĩ ko đánh giá cao nhạc Mỹ Tâm hát lắm, nhưng quả tình có những bài hát cứ khiến mình bị ám ảnh, nghe rồi có thể nghe đi nghe lại, và có thể khiến mất ngủ luôn (có thể nó gần tâm trạng mình). Em cũng thích Giấc mơ mùa thu, thích nhất đoạn dạo piano đầu.

    ReplyDelete
  2. mùa thu Hà Nội chả giống với mùa thu nào khác ^^

    ReplyDelete
  3. mùa thu Hà Nội chả giống với mùa thu nào khác ^^

    ReplyDelete
  4. Anh vẫn khoẻ. Sao không Quick Comment trên blog của em được?

    ReplyDelete
  5. Thời buổi bây giờ ko hát nhạc thị trường thì ít kiếm được lúa nhưng ca sĩ Mỹ Tâm là 1 trong ít các ca sĩ có thể hát 2 loại nhạc thị trường và dòng nhạc xưa . Hồi năm 1999 khi trình bày ca khúc Buồn ơi chào mi ns Nguyễn Ánh 9 còn thốt lên tôi chưa nghe cs nào đã hát ca khúc này hay như vậy ko biết có phải là thật ko hay ai đó lăng xê Mỹ Tâm :)

    ReplyDelete
  6. Em cũng gặp vấn đề như anh. Paste Youtube, imeem lên blog nó chỉ ra 1 màu trắng. Chán ghê!

    ReplyDelete
  7. Cứ nghe ai ở xa xôi mà than lạnh lẽo là e BUỒN CƯỜI.
    Buồn vì đồng cảm với khó khăn (?) mà họ/ anh gặp phải.
    Cười vì thấy, dù sao mình vẫn còn được ấm áp hơn.
    Dù sao đi nữa, RÁNG GIỮ ẤM nghen a.

    ReplyDelete
  8. Co bai "La roi day vet chan tinh yeu, loi em ve lieu buong ven ho" cua An Thuyen ko H? Neu co thi phat' cho ban nghe di :P

    ReplyDelete
  9. lãng đãng quá anh ạ, giống lời tâm tình của những kẻ đang yêu.

    Lâu rồi em cũng ít có "cảm hứng" blogging nên ko vào blog anh. :)

    ReplyDelete