Tối 28/4, một người bạn cho biết một nhóm người Việt hải ngoại cực đoan đã tụ tập trước cổng Sứ quán Việt Nam tại Paris. Họ giương cờ vàng ba sọc và biểu ngữ chống cộng. Dẫu biết chuyện đó cũng chẳng có gì mới, chẳng có gì lạ, nhưng trong lòng vẫn thấy còn một chút suy tư, buồn thương. Chiến tranh đă lùi xa 32 năm rồi cơ mà...
Chiều 29/4 mở blog ra, thấy xuất hiện một rừng cờ đỏ sao vàng! Xen lẫn trong sắc màu chói lọi và rực rỡ ấy là lá cờ sao vàng trên nền nửa đỏ nửa xanh của Mặt trận Giải phóng Dân tộc Miền Nam Việt Nam, cùng với chân dung Bác Hồ và Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Trong quick comment list, bỗng thấy nhiều người bạn mới. Họ xuất hiện cùng với nụ cười tươi hay một tiếng hoan hô, bên cạnh những hình ảnh biểu tượng của Tổ quốc. Tuy chưa một lần gặp mặt hay trò chuyện nhưng tất cả dường như đều rất thân quen và ấm áp. Thật xúc động...
***
Trong những ngày vừa qua, mình đã đưa lên blog một số ca khúc, bản nhạc mà mình hy vọng đã khắc họa phần nào hình ảnh của Tổ quốc trong những năm tháng khói lửa. Và hôm nay, để cùng trở lại với bầu không khí hào hùng của ngày này 32 năm về trước, xin mời cùng nghe lại một số giai điệu bất hủ.
(Để nghe nhạc, xin vui lòng dịch con con trỏ xuống bên dưới)
Mở hàng comment cho cái entry Special Edition này của bác nào.
ReplyDeleteMỗi dịp Lễ-Tết là một dịp chúng ta chứng kiến thanh niên - sinh viên chứng tỏ lòng yêu nước của mình qua blog với hàng loạt lời kêu gọi treo cờ, thể hiện tình cảm của mình đối với mỗi sự kiện lịch sử, mỗi mốc phát triển quan trọng của đất nước.
Cảm ơn anh Hà đã dày công sưu tầm và giới thiệu cho anh em những bài hát bất hủ của dân tộc, gắn liền với những chặng đường thăng trầm của lịch sử đất nước.
Anh có một collection độc nhất đấy.
Riêng bài "Như có bác Hồ trong ngày vui đại thắng" có thể coi là duy nhất ở VN hiện nay. Version phổ biến hiện nay của bài này có mấy lượt hát bè, có cả giọng trẻ con nữa, nghe không hay bằng bài của anh đâu.
Trân trọng cảm ơn anh.
Chiến tranh với biết bao đau thương và mất mát,chiến tranh đã lấy đi rất nhiều,rất nhiều....Nhưng quá khứ đã lùi xa,chúng ta không trách họ cho dù họ đã làm điều đó với bất kỳ lý do nào."Lắng nghe để hiểu,nhìn lại để thương"
ReplyDeleteDAT NUOC TRON...NIEM DAU:))
ReplyDelete@ Huy: nếu theo chủ nghĩa hiện thực Mỹ thì có thể như vậy lắm! niềm vui của thằng này thì sẽ tương ứng là niềm đau của thằng kia. Trò trơi tổng số bằng không mà!!! Nhưng mà lại có cả "thú đau thương đấy"!!! (J/K)
ReplyDelete